Zeitzeugen

Nhân chứng E. Süffert

Chữa lành khỏi hen suyễn ở Munich

Bruno Gröning heilt in München"Một người láng giềng giới thiệu tôi với Bruno Gröning tại Munich. Bà ấy biết rõ tôi bị hen nặng 14 năm rồi và tôi thường mất can đảm đối diện với cuộc sống.

Tôi được tiếp đón lịch sự. Bruno Gröning ngồi sau một chiếc bàn viết và tôi ngồi đối diện Ông. Cả hai chúng tôi đều không chạm hai tay hoăc hai chân vào nhau. Ông yêu cầu tôi bình tĩnh và thở sâu. Ông cũng làm giống như tôi. Điều đó khiến tôi rất buồn cười và muốn cười to. Hít vào... thở ra ...hít vào... thở ra.... Sau đó tôi thấy nóng ở hai chân. Ông Gröning đã nói rằng vết mổ mới đây của tôi đã lành. Tôi không hề nói gì với Ông về điều đó. Ông nói rằng ông cảm nhận tất cả từ trong con người mình nên ông biết hết. Ông biết rõ việc trước đây tôi bị vàng da truyền nhiễm, ban đêm thường phải dạy để đi tiểu và đôi khi không đi đại tiện được trong nhiều ngày. Đơn giản là ông biết tất cả. Đến đây tôi không thấy buồn cười nữa. Ông yêu cầu tôi tiếp tục bài tập thở. Rồi tôi lên cơn hen tồi tệ và có cảm giác như một tảng đá nặng đang đè lên mình. Ông Gröning cũng thở dốc y như tôi. Bỗng nhiên tôi cảm thấy như không còn không khí để thở, rồi tôi cảm nhận một dòng năng lượng tràn vào khắp cơ thể, từ đầu đến bụng. Sau đó tôi có thể thở thoải mái và sâu. Đêm hôm đó tôi đã ngủ yên giấc, đến nỗi chồng tôi phải lay tôi xem tôi có còn sống không. Trước đó ban đêm tôi ngồi nhiều hơn nằm, tiếng thở của tôi nghe giống như tiếng đoàn tàu tốc hành đang vào ga Munich.

Tôi đã trải nghiệm rằng Gröning là người rất tâm linh. Tôi đã cảm nhận kết nối tinh thần giữa hai chúng tôi. Ông còn cho tôi ba cái đĩa thiếc để tôi đặt lên ngực và bụng rồi nói rằng nhờ chúng tôi có thể thở dễ dàng hơn. Tôi đã làm vậy. Từ đó đến nay, tôi chưa bao giờ bị cơn hen tấn công nữa."

Bàn luận về Bruno Gröning

Những nhân vật lỗi lạc nhận xét về Ông Gröning

Helmut Kindler, người làm nghề xuất bảnHelmut Kindler

"Ông Gröning là một hiện tượng có một không hai, không thể xếp vào khoa tâm lý trị liệu hay bất kỳ trường phái tâm lý học nào. Tôi tin rằng ông là một người mộ đạo sâu sắc. Một người đàn ông khiêm tốn, đáng tin cậy, bản chất tốt và luôn giúp đỡ mọi người."

Helmut Kindler, người làm nghề xuất bản
(http://de.wikipedia.org/wiki/Helmut_Kindler)

Anny Freiin Ebner đến từ  Eschenbach
Anny Freiin Ebner đến từ Eschenbach (re.)

"Từ những trải nghiệm của chính mình, và tìm hiểu sâu sắc lời dạy của Bruno Gröning, từ những ca chữa lành mà giáo lý đó đem lại, và từ kiến thức uyên thâm, tính cách ngay thẳng, chân thành và sức mạnh truyền lực và sự an toàn của Ông, tôi tự cho mình quyền nhận xét: Cho dù vóc dáng nhỏ bé, nhưng Bruno Gröning có sức mạnh to lớn, Ông đã cống hiến toàn bộ quyết tâm, khả năng và kiến thức có một không hai cho lợi ích của nhân loại."

Anny Freiin Ebner đến từ Eschenbach

Foto von Bischof Dr. Hermann Kunst
Giám mục Tiến sỹ. Hermann Kunst (re.)

"Rõ ràng là Ông Gröning không hề khám nghiệm cho bất kì ai đến gặp Ông. Tôi không biết bất cứ trường hợp nào mà Gröning chạm vào người bệnh. Tôi chưa từng nghe nói đến việc Ông khuyên bệnh nhân từ chối sự giúp đỡ của bác sĩ. Ông cũng không hề kê một đơn thuốc nào (...). Tôi không hề biết đến một trường hợp nào mà Ông Gröning yêu cầu tiền thù lao của bất kỳ ai được Ông giúp đỡ (...) Tôi không coi Bruno Gröning là lang băm. (...) Tôi không nghi ngờ nguồn lực truyền dẫn từ Ông đã chữa lành cho con người."

Giám mục Tiến sỹ. Hermann Kunst đến từ Herford, năm 1949
(http://de.wikipedia.org/wiki/Hermann_Kunst)

Josef Hohmann
Josef Hohmann (re.)

"Gröning là một hiện tượng phi thường, không thể lý giải về mặt khoa học. (…) Có thể so sánh Ông với Socrates, Jeanne d`Arc, Ghandi và Albert Schweitzer vì Ông cũng đã hy sinh cả cuộc đời mình cho quyền lợi của nhân loại Những thành công có một không hai của Ông kỳ diệu đến mức người ta coi Ông là một nhân vật lịch sử. Các thế hệ sau này sẽ nhắc tới Ông và những việc mà Ông đã làm."

Josef Hohmann, Hiệu trưởng Trung học, Nhà nghiên cứu lịch sử & nhà khoa học,năm 1957

Hella Emrich
Hella Emrich (li.)

"Bruno Gröning đã bị vài nhóm người hoàn toàn hiểu nhầm và phỉ báng vì Ông đã được những người cùng thời thiên kiến vẽ nên chân dung của một người chữa lành thần kỳ. Tình thương người hoàn toàn lương thiện, trân trọng và thành thật biểu lộ ra bên ngoài lại được nhấn mạnh thái quá che lấp tính cách thật và rất khác biệt của Ông: Một tín đồ thiên chúa, người truyền đạo và giảng đạo. Điều cốt lõi của mục đích cuộc đời Ông và những gì Ông tranh đấu thì chỉ quá ít người hiểu được."

Hella Emrich, Bác sĩ

 

"Là một bác sĩ tôi rất quan tâm tới hiện tượng Gröning đến mức tôi đã dành nhiều ngày, thậm chí nhiều đêm, trong nhiều tuần ở bên cạnh Ông Gröning. (…) Đối với những bác sĩ như chúng tôi thì Ông Gröning là một điều bí ẩn. Thứ nhất, bằng việc tiếp xúc cá nhân, tập trung cao độ trong một thời gian ngắn để chữa trị, hoặc ít nhất cũng làm giảm đau, Ông có thể cứu chữa những ốm nặng nhất, trong đó thậm chí có cả người mù – bản thân tôi đã chứng kiến điều này. Thứ hai, Ông Gröning cũng đạt được thành công tương tự khi chữa lành từ xa, chữa khỏi hoàn toàn hoặc ít nhất đã làm tình trạng tiến triển đáng kể. Tôi cũng đã chứng kiến nhiều trường hợp Ông chữa lành từ xa." Chúng tôi, các bác sĩ, có thể và phải học hỏi rất nhiều từ Ông Gröning, điều này đã đươc chứng minh qua hàng trăm ca mà Ông Gröning đã giúp đỡ và chữa khỏi hoàn toàn khi khoa học và y học bó tay."

Bác sĩ Zetti, bác sĩ đa khoa

 

"Không ai chối cãi sự thật là Bruno Gröning đã chữa lành nhiều người mà cho đến tận ngày nay vẫn bị coi là vô phương cứu chữa. Các nhóm y học chính thống vội vã giải thích rằng điều này chẳng có gì là đặc biệt nếu đó là những bệnh có nguồn gốc tâm lý. Thế nhưng họ lại không lý giải được vì sao y học chính thống cho đến nay vẫn ít thành công trong phương pháp điều trị này. Phải chăng những trường hợp này ít gặp đến nỗi người ta không cần đề cập tới chúng? ‘Phương pháp chữa trị mới’ ở Herford chắc chắn xứng đáng dành được sự quan tâm lớn của mọi người"

Tiến sỹ A. Kaul

Nhân chứng, Bà Anni Ebner đến từ Eschenbach

"Khi người thày thuốc đã quen với việc vợ mình được khỏe mạnh trở lại"

Bruno Gröning umringt von MenschenTrong những năm 1950-1951, Bruno Gröning có thời kỳ nói chuyện ở khu nội trú Weikersheim thuộc Graefelfing. Anni Ebner đến từ Eschenbach đã tham dự một vài buổi và có ghi chép lại một số sự kiện. Đây là một ví dụ:

"Một lần, một phụ nữ trẻ ngồi xe lăn được đưa tới, mặt cô trắng bệch. Trong suốt bài nói chuyện cô bất tỉnh và nhìn cô như đã chết. Bruno Gröning liếc nhìn cô gái và đã trấn an những người có mặt đang lo lắng, đặc biệt là chồng cô đang ngồi bên cạnh.

Sau khoảng nửa tiếng cô tỉnh lại, vươn người và đôi má hồng hào trở lại, cô đứng lên khỏi xe lăn và tiến về phía Bruno Gröning. Cô bước đi còn chưa thật vững, nhưng đôi mắt cô sáng ngời và vẫn còn ngạc nhiên.

'Thật là tuyệt, cô bạn thân mến, khi ai đó lại có thể đứng trên đôi chân của mình và khi trái tim bé nhỏ của người đó lại có thể đập bình thường trở lại! Nhưng đừng ngay lập tức hoạt động để bù lại những năm mất mát nhé – hãy để cơ thể mình thích ứng dần với nhiệm vụ của nó!'

Khi người phụ nữ muốn cảm ơn Bruno Gröning thì ông nói, 'Hãy cảm ơn Thượng Đế! Tôi chỉ là một người giúp đỡ nhỏ bé của Thượng Đế thôi, giờ thì hãy chứng minh rằng cô là một đứa con đích thực của Người!'

Người đàn ông đã đưa cô đến, đứng lên và nói giọng xúc động: 'Ông Gröning, tôi là chồng cô ấy và là một bác sĩ, đối với tôi, vợ tôi không thể chữa được, cho dù tôi đã thử mọi cách. Cô ấy chỉ có một mong muốn, đó là được gặp Ông. Tôi đã nghĩ rằng cô ấy sẽ chết trên đường đến đây, vì tim của cô ấy yếu đến mức cái chết đe dọa cô bất cứ lúc nào. Tôi thực sự sửng sốt về điều kì diệu này và khó lòng tin nổi!'

Khóc vì vui mừng, người chồng đẩy chiếc xe lăn trống rỗng sang một bên, ngồi xuống ghế bên cạnh vợ mình và họ tiếp tục nghe Ông nói chuyện thêm hai tiếng nữa. Anh ta thường xuyên liếc nhìn vợ mình, như thể đang phải cố gắng làm quen với việc cô được khỏe mạnh và vui vẻ trở lại."

Nhân chứng G. Clausen

Khỏi đau chân kéo dài đã nhiều năm

Bruno Gröning auf dem SofaTrong những năm 1950 tôi sống gần căn cứ không quân Uetersen. Một hôm Bruno Gröning đi qua cửa sổ nhà chúng tôi và các con tôi đã gọi tôi ra xem. Trước đó chúng tôi chỉ biết Ông Gröning qua báo chí. Khi nhìn thấy Ông qua cửa sổ tôi tự hỏi: "Ông đi đâu thế nhỉ?" Khi tôi thấy Ông bước vào nhà bà hàng xóm, tôi chạy xuống và gõ cửa. Tôi được biết người hàng xóm của tôi chính là chị gái của Bruno Gröning. Tôi được dẫn vào nhà bếp và ngồi đối diện với Bruno Gröning. Giữa chúng tôi là chị gái của Ông, ngồi ở cạnh dài của chiếc bàn. Bruno Gröning yêu cầu tôi ngồi thoải mái, hai tay, hai chân không khoanh, không bắt chéo, không chạm nhau và chú ý đến những gì mình cảm nhận. Ông nói: "Hãy tiếp nhận dòng điện chữa lành càng nhiều càng tốt!" Rồi tôi ngạc nhiên thấy đau nhói ở hai lòng bàn tay, như bị ai đó đấm nhẹ vào chúng, mặc dù Ông ngồi ở đầu bàn đằng kia, cách xa tôi, tôi thề là như vậy. Rồi chị gái Ông cũng bất ngờ thấy đau ở chân và kêu lên: "Ôi, đau quá, đau quá!"

Tôi nghĩ: "Đó chính là những cơn đau luôn hành hạ tôi." Đã rất nhiều năm rồi tôi luôn có cảm giác như chân tôi không còn thuộc về tôi nữa, nó chỉ được gắn vào cơ thể tôi. Không cách điều trị y tế nào giải thoát tôi khỏi tình trạng đó.

Tôi kêu to: "Tôi đau, đau suốt!" Bruno Gröning lúc đó chỉ nói đúng một từ: "Đã từng!" Cũng đúng lúc đó chị gái ông cũng không còn đau nữa, tôi cũng cảm thấy chân tôi trở lại hoàn toàn bình thường. Tôi không còn đau nữa,bây giờ chân tôi mới hoàn toàn thuộc về tôi, từ lúc đó tôi không còn đi khập khiễng nữa. Tôi được chữa lành và giữ được như vậy đến giờ.

Bruno Gröning không đòi hỏi tiền công, ngược lại ông còn cho tôi một mảnh giấy thiếc, trên có đề chữ: "Thượng Đế ban Phúc lành cho bạn trên mọi nẻo đường!" Cuộc ghé thăm chỉ nửa giờ và sau đó tôi về nhà, hoàn toàn khỏe mạnh."

Nhân chứng Gottfried Kalz

"Tin tức: Bà ấy đã có thể đi lại! lan nhanh như đám cháy rừng"

Bruno Gröning mit KrankerMẹ của một đồng nghiệp của tôi bị phụ thuộc vào xe lăn đã 25 năm. Khi nghe mọi người bàn tán về Bruno Gröning, tôi bảo: "Hãy cố mời Ông đến...." Tôi nhớ lúc đó khoảng năm 1956. Họ liên hệ được với Ông và Ông đã nhận lời đến thăm họ vào một buổi sáng.

Khi Bruno Gröning xuất hiện thì một vài người bạn của gia đình đã có mặt ở đó vì tò mò muốn xem điều gì sẽ xảy ra. Người đàn bà tuổi đã cao, Bà W., đã được đưa ra khỏi giường, ngồi trên xe lăn trong phòng khách, đối diện với Bruno Gröning. Không ai được phép ở lại trong phòng, tất cả đều ra khỏi phòng.

Chỉ bà W. và ông Gröning ở lại trong phòng. Chúng tôi đứng ngoài cửa phòng khách nóng lòng theo dõi, hy vọng nghe được điều gì đó. Bỗng chúng tôi nghe tiếng Bruno Gröning nói rất to và rõ: "Hãy đứng dậy và bước đi..." Tôi có thể cam đoan rằng trước đó bà W. không đi được dù chỉ một bước! Nên khi nghe những lời đó, chúng tôi không thể đứng ở ngoài được nữa, đẩy cửa vào và thấy bà W. đã đi được. Vợ người đồng nghiệp của tôi định đưa tay đỡ bà mẹ chồng, nhưng Bruno Gröning nói: "Bà W. có thể tự mình đi được." Thực tế bà đã thực sự đứng dậy và bước đi thoải mái. Tất cả chúng tôi đều xúc đồng trào nước mắt. Khó có thể tin được, nhưng tất cả chúng tôi đều chứng kiến tận mắt việc này.

Bruno Gröning không hề thôi miên cũng không hề chạm vào người bà ấy. Ông chỉ nhìn thẳng vào mắt bà và nói: "Hãy đứng dậy!" Và xem kìa, bà đã đứng dậy và bước đi!

Điều đó khiến tôi nghĩ: Có phải Thượng Đế thực sự tồn tại? Không ai trong phòng là không khóc vì sung sướng. Đơn giản, đây là một trải nghiệm cảm động sâu sắc. Bruno Gröning nói: "Bây giờ bà có thể đi được rồi."

Bà W. trở thành câu chuyện cửa miệng của khu phố. Điều đó đã gây xúc động mạnh. Tin tức lan nhanh như ngọn lửa cháy rừng: "Bà ấy đi được rồi." Không lâu sau khoảng 200 người đã kéo đến nhà để xem bà đi như thế nào. Bà W. đi đi lại lại trên phố cho mọi người thấy.

Bruno Gröning không đòi hỏi tiền thù lao gì cho chuyến thăm này. Tôi chỉ có thể kể lại những điều tốt về Ông. Ông có một quyền năng vô cùng đặc biệt. Bà W. giữ được sự chữa lành lâu dài.

Nhân chứng Christa Hinz

Người thương binh đã nhảy qua hàng rào

Menschenmenge am TraberhofQua một người quen tôi đã nghe về công việc của Bruno Gröning tại Traberhof, vì vậy tôi đã lái xe 2 ngày để đến đó. Khi tôi đến ít nhất có từ 10 đến 20 ngàn người ở đó, chưa nhìn thấy Bruno Gröning. Chúng tôi đợi ông trong nhiều giờ.

Rồi ông tới, đứng trên ban công và nói chuyện với mọi người. Tôi cảm nhận như có dòng điện, người rung lên, ngứa ran khắp cơ thể. Và người ta cũng thấy những người khác cử động được chân tay. Tôi sẽ không bao giờ tin được những việc như thế, nếu tôi không tận mắt chứng kiến. Một phụ nữ reo lên: "Tôi không cần gậy nữa!Tôi có thể đi được rồi."

Mặc dù đám đông đứng rất sát nhau, nhưng tôi vẫn len qua họ vì tôi rất quan tâm đến những điều đang diễn ra tại đó.

Nhiều người của Hội Chữ thập Đỏ đang giúp một người đàn ông đứng dậy, vì ông này đang nằm trên mội cái cáng gỗ thô sơ. Ông ta giơ tay cầu giúp, người ông ta nhễ nhại mồ hôi. Tôi hỏi xem ông bị làm sao, và ông bảo ông là thương binh trong chiến tranh. Sau đó người đàn ông này đã có khả năng đứng dậy khỏi cáng.

Rồi tôi thấy một ông già đang khóc bên cạnh đứa cháu khoảng 8 tuổi. Đứa bé không thể đi được. Người ta đã đóng cho nó một cái cáng thô sơ bằng gỗ để đưa nó đến Traberhof gặp Bruno Gröning. Sau đó ông già lại rơi nước mắt kể lại với tôi là cháu ông đã có thể đi được.

Gần chỗ tôi một người đàn ông khác nhảy qua rào, tôi bảo: "Ông đang ở nhầm chỗ rồi!" Ông đáp lại ‘chủ nhật trước tôi còn bị liệt, phải đi nhờ vào nạng’. Năm ngày sau ông đã nhảy qua rào được rồi! Khuôn mặt ông rạng rỡ, hạnh phúc, ông cho tôi xem thẻ thương binh.

Tại đó tôi cũng gặp một ông già ngồi trên xe lăn. Ông đã không giữ được sự chữa lành. Người ta đã nói với ông rằng sự chữa lành của ông không giữ được lâu đâu và Bruno Gröning chỉ là một vị lang băm và ông đã tin những lời đó.

Đầy chật người ở luôn tại đó cả ngày lẫn đêm. Trong suốt thời gian ở Traberhof tôi không cảm thấy đói. Đám người ở đây không hề bị kích động. Họ đều tin tưởng và hy vọng sẽ khỏe trở lại. Khi tôi thấy những người nằm trên cáng gỗ hoặc tựa trên những cái nạng, tôi đi và suy nghĩ, không thể nói lên lời và chỉ nhìn họ.

Tôi tin rằng Bruno Gröning có kết nối đặc biệt với Thượng Đế. Đáng tiếc là tôi ít có cơ hội được gặp ông thường xuyên. Ngày nay tôi vẫn thường xuyên nghĩ đến những điều tôi đã trải qua.

Báo cáo của nhân chứng

Hết táo bón và hết tắc mạch – "Sự kiện đã trở thành câu chuyện cửa miệng của cả làng"

Bruno Gröning mit RollstuhlfahrerTrong lúc những người cầu giúp đang đợi được giúp ở Wilhelmsplatz, thì ở một nơi khác diễn ra những sự kiện như sau:

Các bác sĩ đã bó tay với những người mẹ của những nhân chứng của chúng ta. Bà không đi đại tiện được trong sáu tuần rồi. Dùng cách thụt và xổ bằng thuốc đều không có tác dụng Thêm vào đó bà còn bị tắc mạch.

Nhân chứng kể: "Mọi thành viên gia đình chúng tôi đều vô phương kế. Chúng tôi đã tìm đủ mọi cách có thể để giúp đỡ và chữa trị cho mẹ tôi. Trong tình cảnh đó chúng tôi hay tin Bruno Gröning đang ở Herford, phố Vittenkind, tại nhà một bệnh nhân nặng. Tôi đã đến đó ngay. Ở đó đã có khoảng 20 người cũng đang chờ được giúp đỡ,. Sau khi chào, Bruno Gröning nói với tôi: "Bạn hãy đi xuống bếp chờ tôi. Tối nay, nhất định tôi sẽ đi cùng bạn đến chỗ mẹ bạn." Tôi không hiểu làm sao ông biết là tôi đến đây vì chuyện của mẹ tôi, tôi chưa nói gì với ông về việc đó.

Trong khi chờ ở bếp, tôi đã chứng kiến chuyện sau đây: Một bà mẹ đưa con đến. Đứa bé ho to kinh khủng. Từ xa chúng tôi đã nghe được tiếng ho dễ sợ. Rồi người mẹ và đứa con cũng được đưa xuống bếp, chỗ chúng tôi đang đợi. Bruno Gröning trìu mến vuốt tóc nó, rồi quay trở lại chỗ bà mẹ và nói: "Bà hãy chú ý vì trong 15 phút nữa nó sẽ nôn ra đờm vàng." Sau đó ông rời nhà bếp đến với những bệnh nhân khác. Bổng đứa bé bắt đầu nôn. Tôi chỉ kịp giúp bế nó lên trên một hộp than để nôn. Tôi chưa bao giờ thấy một cơn nôn như vậy trong đời. Sau đó Bruno Gröning trở lại và nói với người mẹ: "Con bà khoẻ rồi đó...." Hai mẹ con ra về và đứa bé không còn ho nữa.

Nửa đêm chúng tôi lái xe đến gặp mẹ tôi ở Bielefeld. Trên đường đi Bruno Groening nói với tôi rằng đừng lo lắng gì cả vì lực chữa lành đến từ Thượng Đế. Con người phải tin vào điều tốt lành. Rồi Ông cho tôi biết là trong lúc chúng tôi đang trên đường thì ông cũng đang giúp đỡ bà, thực ra Ông đang tập trung về mặt tinh thần cho bà.

Khi chúng tôi vào phòng ngủ của mẹ tôi thì thấy Bruno Gröning ngồi xuống giường bà. Tôi rất vui mừng khi thấy mắt bà sáng lên, nhưng bụng vẫn còn phình ra như cái thùng. Bruno Gröning nói chuyện với mẹ tôi và tôi nhận thấy niềm vui cuộc sống đã trở lại với bà. Bà đã mở lòng với Bruno Gröning. Ông bảo đưa một cốc nước cho mẹ tôi và nói nó sẽ có tác dụng tốt. Tôi lấy nước tinh khiết ở vòi ngoài sân và mẹ tôi uống hết. Bruno Gröning nhìn cha tôi và bảo: "Hãy chú ý đến phân và nước tiểu của vợ ông. Ông sẽ thấy ngạc nhiên là mọi thứ trong bụng bà sẽ tan ra và được thải ra như thế nào!" Cha tôi hỏi Ông xem cần trả bao nhiêu tiền. Bruno Gröning chỉ nói: "Chúng ta nên cảm ơn Thượng Đế bằng việc viết thư cảm ơn, tóm tắt lại mọi việc chúng ta đã trải nghiệm."

Ngày hôm sau những gì trong ruột mẹ tôi ùng ục tống ra hết. Cha tôi bảo phải đến 7 chậu phân. Hai ngày sau mẹ tôi hoàn toàn khoẻ mạnh. Từ ngày đó hai chân luôn bị lở loét và bệnh dãn tĩnh mạch cũng biến mất mà không phải chữa trị gì. Bác sĩ của mẹ tôi ngạc nhiên không nói được lời nào. Sự kiện này đã trở thành chủ đề chính của các cuộc đàm thoại khắp làng chúng tôi.

Khi nhìn vào mắt Bruno Gröning, tôi biết: Đó là một con người có niềm tin thực sự! Tài năng của Ông không giống ai. Trước đây nếu ai kể cho tôi một sự việc như thế, tôi sẽ nghĩ "Thôi nào, bạn điên à!" Nhưng bạn cần một lần trải nghiệm việc này để có được lòng tin. Sự kiện này để lại trong tôi kỷ niệm có một không hai."

Nhân chứng L. Schlüter

Khỏi điếc, khỏi mù, hết liệt ở Herford – năng lượng của Ông Gröning nói lên nhiều điều hơn hàng nghìn lời nói

01-Menschen-am-Wilhelmsplatz7Herford, một thành phố nhỏ ở Westphalia, là nơi Bruno Gröning bắt đầu hoạt động trên qui mô lớn. Báo chí cũng đã bắt đầu có những tường thuật đầu tiên về những gì đang diễn ra ở đó. Hàng nghìn người khắp nơi đến đây để cầu giúp và đã được chữa lành. Trong số đó có bà Schlüter cùng mẹ chồng mù. Bà ấy thể lực rất yếu và thường xuyên phải có người giúp đỡ để mặc quần áo và đi vệ sinh hàng ngày.

Bà Schlüter tường thuật lại như sau: "Tôi được biết đến các ca chữa lành ở Herford từ một tờ tạp chí. Trong số đó có nhiều bức ảnh cho thấy những gì xảy ra ở đó. Tôi tự nhủ nhất định mình phải đi cùng mẹ chồng đến đó!"

Nèn chặt vào nhau như những con cá chích xếp trong hộp, chúng tôi đứng đó giữa rất nhiều người, trước nhà số 7, Wilhelmplatz. Bên phải chúng tôi có khoảng 30 người ngồi trên xe lăn. Tất cả chúng tôi đều đã đợi và đợi. Không ai nói gì. Mọi người đều hồi hộp nhìn lên ban công, nơi Bruno Gröning sẽ xuất hiện. Lúc đó đã rất khuya. Có ai đó bước ra ban công để an ủi chúng tôi. Ông ta nói rằng Bruno đang bận với những người cầu giúp khác, khuyên chúng tôi "Hãy kiên nhẫn. Bruno Gröning nhất định sẽ đến!" Và thế là chúng tôi đã chờ ở đó 3 ngày 3 đêm.

Bỗng Bruno Gröning xuất hiện. Mọi người quá đỗi vui mừng. Ông bắt đầu nói với chúng tôi rằng tất cả chúng tôi đều cần giúp đỡ và chữa lành, rằng Thượng Đế là người thầy thuốc vĩ đại nhất của nhân loại. Sau đó ông yêu cầu những người liệt đứng lên khỏi xe lăn: "Các bạn có thể đi. Hãy đứng lên!" Không ai làm theo cả. Bruno Gröning khích lệ mọi người phải có lòng tin vào Thượng Đế và đứng dậy. "Cứ tin rằng các bạn có thể làm được. Hãy đứng dậy!" Thế rồi hết người này đến người khác đứng dậy. Họ có thể đi được. Không ai có thể tin những gì đang thấy. Chúng tôi đều kinh ngạc. Nhiều người bắt đầu khóc khi nhìn cảnh trên. Thế rồi Bruno Gröning nói: "Tôi muốn thấy những người mù và câm điếc tiến về phía cửa chính ngôi nhà." Thế là chúng tôi đi đến đó và Ông đã nói chuyện với những người đó, trong đó có cả mẹ chồng tôi. Ông đón lấy đứa bé 2 tuổi từ tay một bà mẹ. Nó vừa câm lại vừa điếc. Ông Gröning vỗ vào đứa bé và nói chuyện với nó. Sau đó ông đặt lên tai nó một cây âm thoa (thử âm thanh). Đứa trẻ quay đầu lại. Rõ ràng là đứa bé giờ đây đã nghe được. Một đứa bé khác thì lại nhìn được. Đó là cảnh cảm động nhất mà tôi từng thấy trong đời mình.

Sau đó chúng tôi về nhà. Mẹ chồng tôi đã có thể nhìn lại được ở chừng mực bà có thể tự mình đi lại trong nhà. Tình trạng sức khoẻ chung của bà khá lên, bà không cần người giúp đỡ khi thay quần áo và vệ sinh cá nhân như trước kia nữa.

Bruno Gröning rất bình dị và ăn mặc đơn giản như mọi người, nhưng từ Ông toả ra một tình thương chưa ai có. Ai cũng dễ dàng tin cậy Ông ngay. Năng lượng tỏa ra từ Ông nói lên nhiều hơn hàng ngàn lời nói."

Nhân chứng H. Steurer

Bruno Gröning giúp đỡ một cựu chiến binh

Bruno Gröning am ZugfensterBruno Gröning thường đi tàu hoả đến với những người đang tìm kiếm sự giúp đỡ. Trong một trong các chuyến đi như thế đã xảy ra câu chuyện sau đây:

Ông H.Steurer kể lại: "Chuyến tàu chở Bruno Gröning lăn bánh vào ga Innsbruck và chỉ dừng lại rất ngắn. Bruno Gröning kéo cửa sổ toa tàu của mình xuống và nhìn ra ngoài. Đúng lúc đó tôi tình cờ đang chờ ở sân ga và đang bị đau dữ dội.

Tôi đã đọc trên báo về việc Bruno Gröning đã giúp những người đang phải chịu đựng đau khổ. Giờ đây, ông ở đó, nhìn từ tàu qua cửa sổ. Tôi đến chỗ ông và yêu cầu được giúp đỡ vì tôi bị đau dữ dội. Ông đứng ngay dậy, đi xuống cuối phòng đang ngồi trên tàu, rồi quay lại và đưa cho tôi quả cầu thiếc qua cửa sổ. Ông bảo tôi đặt quả cầu lên chỗ đau trên người tôi và nên cầu nguyện. Sau đó chuyến tàu chuyển bánh.

Chứng đau của tôi là do một vụ nổ mìn và những mảnh vỡ bung ra làm tôi bị thương. Tôi đã mất mắt phải và một cánh tay. Tôi lập tức làm theo lời khuyên của Bruno Gröning và đặt quả cầu lên người mình. Chỉ trong thời gian ngắn cơn đau đã biến mất và từ đó không còn trở lại nữa. Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên đó ông Gröning đã gây ấn tượng đặc biệt và tuyệt với đối với tôi. Tôi có cảm giác ông là người thực sự có thể giúp đỡ. Ông không đòi tiền cho quả cầu mà chỉ đơn thuần giúp đỡ tôi một cách vô tư."

Dokumentarfilm

Phim tài liệu:
“Hiện tượng
Bruno Gröning”

Ngày chiếu ở nhiều thành phố trên toàn cầu

Grete Häusler-Verlag

Nhà xuất bản Grete Häusler: Tuyển tập lớn những cuốn sách, tạp chí, CD, DVD và lịch

fwd

Các nhà khoa học lên tiếng: Những khía cạnh thú vị của lời dạy của Bruno Gröning