Hàng loạt người bị mắc các bệnh mãn tính, có nguồn gốc tâm lý

Ngày 30 tháng 6, chúng tôi bắt đầu kiểm tra những bệnh nhân đã được Gröning điều trị khỏi một cách rõ ràng, trước tiên ở Nordrhein-Westphalia, sau đó là đến khu vực Hamburg. Nói thường dễ hơn làm.

Những người đau yếu được Gröning chữa khỏi đã trở lại vùng quê của họ. Không ai ghi chép chính xác tên và địa chỉ của họ. Ông Groening giống như một người chữa trị đi lang thang với đúng nghĩa của từ này- đi chữa bệnh ở cả vùng rộng lớn, và ngoại trừ những câu chuyện kể, những ghi chép của báo giới, những luận điệu sai sự thật và tin đồn về Ông, thì không hề có một tư liệu chính xác nào về hoạt động của Ông, kể cả từ những người đi theo Ông. Chúng tôi chắc chắn phải vượt qua khó khăn đáng kể nếu hoàn toàn tình cờ không được dẫn đường đến với một người đàn ông ở Bielefeld, người đã cố gắng có được một cái nhìn tổng thể về những thành công thật sự của Ông Gröning trước cả chúng tôi.

Người đàn ông tên Lanzenrath là giám đốc của quỹ bảo hiểm y tế huyện. Ông ta thông minh, khách quan và nhìn xa trông rộng. Ông có khả năng nhìn thấu "đám tùy tùng" hình thành quanh Ông Gröning – Tại thời điểm đó chúng tôi vẫn chưa phán xét được liệu họ là những tín đồ hay là những kẻ đầu cơ trục lợi. Sau khi Ông ấy rời khỏi Hamburg, còn một số người ở lại nhà ông Hülsmann, nơi Ông Gröning thực hiện những hoạt động chữa trị tích cực. Ông ta cũng được thuyết phục bởi khả năng của Gröning có ảnh hưởng và chữa được vô vàn căn bệnh và rằng cá nhân Ông Gröning là một người khiêm tốn. Nhưng ông ta sợ rằng "đám tùy tùng" trên có thể khiến những đức tính tốt của Ông Gröning bị chệch hướng. Đầu tiên chính Lanzenrath còn nghi ngờ chúng tôi. Nhưng tại đây nhờ có giáo sư Fischer, người đã mở cánh cửa cho nhóm chúng tôi và đưa Lanzenrath đến giúp chúng tôi viết về những trường hợp ông ta biết để điều tra kỹ hơn và có thể đưa ra kết luận nghiêm túc về hiện tượng Gröning. Tiện đây muốn nói: động lực khiến Lanzenrath trở thành tùy tùng của Ông Gröning cực kỳ thú vị. Bị đau thận khiến ông ta đến với Ông Gröning. Từ khi đó, hai tháng trôi qua, ông ta đã hết đau đớn. Cùng lúc đó, sứ mệnh của quỹ bảo hiểm y tế là lý do khiến ông ta tìm sự kết nối với Gröning. Ông ta nói với chúng tôi rằng quỹ bảo hiểm y tế Đức đang đứng trước nguy cơ vỡ bởi nó phải đương đầu với một biển người mắc bệnh kinh niên đơn giản là không thể chữa khỏi. Một cách tự nhiên ông ta khẳng định rằng có một điều gì đó nổi tiếng đối với những người chữa trị bằng liệu pháp tâm lý khiến họ chú ý đến những gì đang xảy ra trong thời đại chúng ta. Thế Chiến Thứ Hai với những đau thương của nó đã gây ra một cơn bão về bệnh tật và phần lớn chúng có nguyên nhân về tình cảm ảnh hưởng đến các cơ quan trong cơ thể, từ vô vàn người đau dạ dày, đau khớp, đến loạn thần kinh chức năng hoặc bại liệt. Các nhà tâm lý học đưa ra một khái niệm cho những bệnh này, gọi chúng là 'căng thẳng thần kinh'. Sau cải cách tiền tệ, người ta xác định bằng cách thống kê: có hàng loạt bệnh mới phát sinh với mức độ trước đó chưa từng thấy và khó có thể qui cho nguyên nhân từ các cơ quan nội tạng. Lanzenrath đã thực sự hy vọng tìm một phương pháp chữa trị thông qua Ông Gröning để có thể đáp ứng việc giảm bớt gánh nặng cho quỹ bảo hiểm. Ông Lanzenrath đã thận trọng quan sát số lượng lớn các ca điều trị và chữa lành. Trước tiên ông ta giới thiệu cho chúng tôi 20 ca. Trong một tuần chúng tôi thận trọng phân tích và điều tra các ca này và trong khuôn khổ cho phép đã phỏng vấn riêng các bác sỹ gia đình để làm sáng tỏ câu hỏi rất quan trong đối với chúng tôi: "Liệu Gröning có chữa lành được không?"

Ngày 8 tháng 7, chúng tôi đã xem xét kết quả của 20 cuộc điều tra. Trong 20 ca ấy có lẽ 7 trường hợp thú vị, và thậm chí có phần huyền bí, nhưng chúng đều đưa ra một hình ảnh không rõ ràng chống lại, hay ủng hộ Ông Gröning. Trong toàn bộ các ca ban đầu chúng tôi phải vật lộn với chúng gồm 7 trường hợp trên. Nhưng đến ngày thứ ba của cuộc điều tra thì chúng tôi đã cúi đầu tuyệt vọng. Ít nhất đó là sự thật đối với chúng tôi, những người không có chuyên môn.

Sở nhà đất

Đây là trường hợp của Klüglich ở Bielefeld. Klüglich là một công chức bình thường, bị bắn vào thận trong chiến tranh. Quả thận bị thương chỉ hoạt động được một phần. Sau chiến tranh, quả thận thứ hai lại bị viêm quá nặng nên bác sỹ đã tính đến việc mổ. Chúng tôi đã xem phim X- quang và một số các phát hiện khác. Trước Pentecost, Klüglich đã tiếp cận Ông Gröning bằng cách viết thư cho Lanzenrath. Đầu tiên Ông Groening đã "chữa lành bệnh từ xa" và yêu cầu Klüglich quan sát kỹ lưỡng những gì xảy ra trong cơ thể ông ta trong những ngày tiếp sau đó. Klüglich đã nhận thấy thận của mình hoạt động tăng lên, nhiều nước tiểu sẫm mầu hơn và sau đó bệnh có phần giảm nhẹ.

Bác sỹ điều trị cũng khẳng định là có cải thiện. Sau đó Ông Gröning đích thân đến gặp Klüglich và vẫn tiếp tục có cải thiện. Klüglich đã đứng dậy và đi lại được. Tuy nhiên, vào thời điểm chúng tôi đến thăm Klüglich, giáo sư Fischer kiểm tra thì tình trạng của anh lại xấu đi. Giáo sư này sớm nhận thấy Sở nhà đất đã cấp cho Klüglich thêm một phòng vì tình trạng của ông ta. Do những lời nói về việc "được chữa khỏi" của anh lan đi rất nhanh, Sở Nhà đất đã thông báo với anh rằng, trong bối cảnh này, họ phải thu hồi lại căn phòng đó. Vào cùng ngày, tình trạng anh ta lại xấu đi. Rõ ràng không phải giả vờ mà xấu đi thực sự. Tình trạng ấy không còn nghi ngời gì nữa là do nguyên nhân tâm thần. Đó là vì anh ấy vừa lo sợ mất căn phòng và mối liên hệ giữa ý tưởng về bệnh tật và sự sở hữu căn phòng. Thật vô ích khi có thể nói đến việc được chữa lành. Trong trường hợp này, y học truyền thống có thể chỉ ra rằng Ông Gröning chỉ đơn thuần thành công trong việc đưa người bệnh ra khỏi trạng thái hôn mê và bằng cách ấy tạo ra cho bệnh nhân một sức đề kháng tạm thời. Họ thừa nhận mối liên hệ tức thời giữa liệu pháp tâm lý với sức đề kháng bệnh tật của cơ thể, nhưng họ từ chối một cách chính đáng cái ý tưởng về việc chữa lành. Câu hỏi còn để ngỏ với những gì Ông Gröning đã đạt được, và với việc Ông vẫn có khả năng ảnh hưởng đến người bệnh nữa hay không.

Người phụ nữ ngồi trên hòm tiền của mình

Ca thứ hai là của bà W., cũng đến từ Bielefeld. Bà góa chồng và là chủ một cửa hàng bán xe đạp. Bà điều hành cửa hàng và gia đình từ trên chiếc ghế bành đặt trong bếp, phía sau cửa hàng. Đã 15 năm bà phải chịu đựng nhiều phiền phức khi đi lại và chân bị phù, sưng tấy. Nhưng tim và thận của bà hoạt động bình thường. Mặt khác bà có dấu hiệu viêm khớp mãn tính. Ông Gröning ngồi đối diện với bà khoảng nửa tiếng và dự đoán là bà sẽ nhanh bình phục. Sau đó bà đã có thể đi lại quanh sân và cảm thấy hoàn toàn khỏe mạnh. Một vị giáo sư đã xác định rằng chứng phù nề không còn đáng kể. Bác sỹ điều trị cho bà đã kiểm tra cũng cho kết quả là chỗ sưng đã giảm đáng kể từ khi Gröning đến thăm bà W. Tuy nhiên, sau đó tình trạng lại xấu đi đôi chút. Phải chăng tinh thần được nâng cao và việc khích lệ đã tạo nên cải thiện nhất thời - điều này lần nữa khẳng định quan hệ mật thiết giữa trạng thái tâm lý và trạng thái bệnh tật - liệu điều này đã đủ để chúng ta kết luận chưa? Trừ phi người ta đã trông đợi tiếp tục có thành công một cách thuyết phục từ việc chữa trị thường xuyên của Ông Gröning. Phát hiện thú vị là bà W. đã ngồi trên hòm đựng tiền của mình trong suốt nhiều năm, rất khó khăn khi đi lại, gần như liệt, cần được khích lệ mạnh mẽ để bà tách rời khỏi việc bảo vệ hòm tiền. Có thể Ông Gröning đã tạm thời loại trừ được việc bắt buộc trên - một thành tựu nổi bật khi mà một bác sĩ tâm lý cần nhiều ngày thậm chí là hàng tuần lễ để làm được chứ không phải nửa giờ như Ông. Nhưng thành công đó cũng chưa nói lên điều gì khác thường trong công việc của Ông Gröning, để biện hộ cho việc chúng tôi ủng hộ những thí nghiệm y khoa quan trọng.

Gröning cho chị ấy quả cầu bạc ...

Tiếp theo là trường hợp của Schwerdt ở Bielefeld. Trường hợp này là hai bệnh nhân; một là cô gái, con một viên chức nhỏ, nhân viên văn phòng, phải sống dưới áp chế nặng nề của người mẹ. Hai là chủ sở hữu một nhà máy, dường như bị giám sát chặt chẽ bởi những người họ hàng tìm kiềm quyền thừa kế. Cô gái và chàng trai trên đã bắt đầu có quan hệ với nhau và vì thế giữa anh ấy và gia đình xuất hiện xung đột ghê gớm. Cô gái phải đối phó với sự chỉ chích liên tục từ mẹ cô, người không muốn có gì liên quan đến người đàn ông giầu có kia bởi vì "sẽ chẳng đi đến kết quả gì". Cả cô gái và chàng trai, cuối cùng cũng mất hết can đảm. Họ chia tay nhau. Cô gái trở nên ốm vì bệnh loạn thần kinh chức năng tim khác thường, khiến cô phải nằm trên giường liên tục. Cùng lúc đó chàng trai bị tai nạn và cũng phải nằm trên giường, thậm chí sau khi vết thương lành đã lâu. Anh ta cảm thấy buồn rầu về người yêu của mình. Để né tránh sự thật trên, anh ta càng cảm thấy ốm hơn và tự giam mình trên giường. Ông Gröning đã xử lý trường hợp này. Ngay lần đầu gặp cô gái, Ông đã tác động để có chuyển biến rõ rệt, cô Schwerdt đã có thể rời khỏi giường. Sau đó cô đã đến gặp Ông Gröning và cho Ông tên chủ nhân nhà máy, trong danh sách những tên khác của những người Ông sẽ giúp đỡ, cô không nói thêm một lời nào về anh ta. nhưng Ông Gröning nghi ngờ bản chất của sự việc. Ông lấy từ túi mình một tờ giấy bạc của vỏ bao thuốc lá, và đưa cho cô gái quả cầu mà Ông làm từ tờ giấy bạc đó với mệnh lệnh hãy giữ nó trong tay cô đến khi cô có thể đích thân đặt nó vào tay người đàn ông cô đã cho tên. Khi đó anh ấy sẽ khỏe trở lại. Cô Schwerdt cầm quả cầu ấy trong tay mình trong 36 giờ.

Trong khi đó, chàng trai nghe tin đồn lưu truyền về những thành công của Ông Gröning và những lời chỉ dẫn của Ông với cô Schwerdt. Sự tò mò đã khiến anh rời khỏi giường đến gặp cô gái. Mối quan hệ khắc nghiệt giữa hai người nhờ đó đã được hòa giải và cả hai đã khỏe trở lại. Để trả lời câu hỏi của giáo sư Fischer: Họ có gặp lại nhau thường xuyên không? cô gái nói: "có, thật không may". Nhưng mối bất hòa đã gây nên toàn bộ sự tàn phá - quan hệ căng thẳng với mẹ và với những người họ hàng không kết thúc-vì vậy cô đã nói "không may" - và sớm muộn sẽ làm tình hình cẳng thẳng trở lại.

Ấn tượng về trường hợp này rất không rõ ràng. Mặc dù vậy, trong trường hợp trên Ông Gröning cũng đã loại bỏ được tình trạng ốm đau gây ra bởi trạng thái tình cảm phức tạp trong một thời gian ngắn đáng kinh ngạc. Ông đã nhận biết một cách đúng đắn về tình huống với khả năng thông cảm đáng kể và đã dùng một thủ thuật - quả cầu nhỏ - phương pháp mà một nhà tâm lý học giỏi nhất có thể tự hào. Nhưng Ông đã không nhận biết được căn nguyên vẫn còn đó. Trường hợp của cô Schwerdt là trường hợp đầu tiên thuyết phục giáo sư Fischer về Ông Gröning. Nếu không tìm thấy bản chất khác thường nào từ Ông Gröning thì không thể phủ nhận rằng Ông có một tài năng đáng kinh ngạc về liệu pháp tâm lý.

Chiếc xe máy cứng đầu

Cái gọi là "trường hợp Wehmeyer" rất kỳ lạ. Wehmeyer là nhà thầu vận tải ở Herford. Là người hoạt bát, có thế lực và thần kinh vững vàng, tất nhiên ông ta không phải là loại người có thể tự lừa phỉnh mình. Ông ta cũng đã đến gặp Ông Gröning để nhờ giúp đỡ vợ mình. Vợ ông đã nằm viện ở Münster vì ốm kinh niên và không xác định được bệnh gì. Ông Gröning đã giải thích với ông ta: "chắc chắn vợ ông sau một thời gian sẽ đề đạt nguyện vọng muốn về nhà. Nhưng ông không được đến đó sớm và hứa đưa bà ấy về nhà." Wehmeyer, như đã miêu tả ở trên, là người đàn ông không tin vào khả năng tiên đoán trước, mà cũng không muốn làm theo lệnh ai. Vì vậy, ông ta không nghe theo Ông Gröning, đã đi xe máy đến Münster để gặp vợ mình. Khi đó xảy ra một việc kỳ lạ mà ông này không làm gì được: trên đường đi xe máy của ông ta không chạy nữa. Thế là ông ta mang nó đến của hàng sửa chữa ở Bielefeld. Họ kiểm tra cẩn thận từ đầu đến cuối - nó vẫn tốt. Lẽ ra nó phải chạy được. Người thợ máy đã thay giắc, làm mọi việc có thể nhưng vẫn không hiểu tại sao nó không chạy được. Anh ta bối rối nói với ông Wehmeyer tốt hơn là ông hãy quay về nhà. Wehmeyer bắt đầu quay xe trở lại. Khi ông ta đi về hướng Herford chiếc xe máy chạy như không có vấn đề gì xảy ra. Ông ta sung sướng quay xe để đi tiếp thì lập tức nó lại đứng yên. Nó không thể chạy về hướng Münster.

Vẫn đang sửng sốt vì sự kiện ma quỉ trên, sau đó một thời gian ngắn, Wehmeyer đi bằng tầu hỏa đến Münster. Vợ ông tất nhiên nói luôn rằng bà ấy muốn về nhà ngay. Bà ấy cảm thấy tốt lên nhiều và bác sỹ đang điều trị cho bà cũng nói rằng thời gian điều trị đối với bà cũng đã kết thúc.

Dòng năng lượng nóng
Một thành công ban đầu đặc sắc

Vào ngày thứ năm của cuộc điều tra, chúng tôi đã trải nhiệm một sự ngạc nhiên thực sự diệu kỳ đầu tiên. Và từ hôm đó trở đi, đã có hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác rồi cuối cùng dẫn đến một bất ngờ ngoài sức tưởng tượng, phải gọi nó là một tin giật gân.

Tất cả chúng tôi đã lái xe đến Hamburg vì Lanzenrath biết một ca dường như đặc biệt ấn tượng với ông. Hơn nữa, ca này đã được các bác sỹ quan sát rất kỹ. Nó là ca của con gái nhỏ của ông Mendt, người điều hành một cửa hiệu sửa chữa xe ôtô ở Hamburg. Đứa trẻ sống sót sau khi bị viêm tủy sống nhưng bị di chứng bại liệt ở hai chân.

Ca này, bệnh sử đã được ghi chép chính xác, cẩn thận với những chẩn đoán rõ ràng. Ông Gröning đã điều trị cho bé bằng cách thông thường, ngồi yên tĩnh đối diện với cháu, chậm rãi, ân cần hỏi cháu về những cảm giác đối với cơ thể cháu, có lẽ đã dùng tay phát nhẹ vào cháu. Rồi Ông đi sau khi đã chỉ dẫn cho họ phải ghi lại những cảm giác tiếp theo của bé trong những ngày sau đó. Điều này đã được tiến hành rất cẩn thận và hiện giờ giáo sư Ficher đọc được rằng đứa trẻ cảm thấy sự kéo giật đau đớn ở chân chạy dọc xuống phía dưới lưng. Sự kéo giật đau đớn trên tăng lên làm cho chân cháu ấm hơn và máu trong chân bị liệt chảy mạnh hơn. Cháu bé bắt đầu có những cử động mà trước đây cháu không thể làm được. Giáo sư Fischer đã kiểm tra cẩn thận chân của cháu và nhận thấy rằng việc lưu thông máu tốt một cách kinh ngạc. Toàn bộ quá trình trên nhắc ông nhớ đến một nguyên lý về "rèn luyện tự sinh", mặc dù nó chưa được áp dụng chữa thành căn bệnh viêm cột sống dẫn đến bại liệt. "Rèn luyện tự sinh" được giáo sư I. H. Schulz, nguyên giảng viên khoa liệu pháp tâm lý Đại học Jena, phát triển và truyền bá ở nước Đức. Phương pháp Schulz này được dựa trên cơ sở ứng dụng thực hành yoga Ấn Độ cổ, nổi tiếng cho người Châu Âu trong y học hiện đại của Châu Âu. Nó yêu cầu tất cả các thầy thuốc do ông đào tạo phải làm máu tuần hoàn đến những bộ phận cụ thể của cơ thể bệnh nhân thông qua tác động của xúc cảm nhưng không được lẫn lộn với thôi miên. Họ không thành công trong mọi ca bệnh. Trên hết, nó yêu cầu nhiều tuần, đôi khi nhiều tháng nỗ lực, điều đó thực sự xứng đáng với tên gọi: "rèn luyện". Ở đây, trong ca của Mendt, Ông Gröning đã đạt được thành công ban đầu hoàn toàn đặc sắc. Ngay cả một nhà trị liệu bằng tâm lý được đào tạo bằng phương pháp y học khi xử lý trường hợp này ít nhất cũng cần đến nhiều tuần để đạt kết quả như Bruno Gröning đã đạt được chỉ trong nửa giờ. Một lần khác Ông Fischer đã nói chuyện rất lâu với giáo sư Burckhard ở Hamburg và cả hai cũng phấn khích bởi giáo sư Fischer đã nói rằng lần đầu tiên cho đến nay, theo quan điểm của ông, Ông Gröning đã sở hữu lực chữa trị bằng liệu pháp tâm lý khác thường và rằng Ông đã phát ra một rung động hoặc một thứ gì khác nữa cần được điều tra bằng các xét nghiệm lâm sàng lớn. Bằng cách như trên, khả năng tác động đến bệnh liệt do viêm tủy sống và hậu quả của nó cần được quan sát trong một thời gian dài thông qua điều trị liên tục.

Không bác sỹ nào có thể giúp được Ông

Ngay hôm sau lại xảy ra một sự kiện mới, ấn tượng và ngạc nhiên. Lanzenrath đã đưa chúng tôi đến gặp một bệnh nhân khác của Ông Gröning, đó là ông Kargesmeyer ở Bad Oeynhausen. Kargesmeyer 47 tuổi, đã phải chịu đựng bệnh đau đầu từ năm 2 tuổi và phát triển thành bệnh đau dây thần kinh sinh ba rất nặng. Nó khiến đau thần kinh ở mặt, đây là một dạng chịu đựng khủng khiếp nhất từng có. Đau đớn khủng khiếp này có thể khiến người ta muốn tự sát. Một bác sỹ bình thường cũng không thể làm gì với căn bệnh này. Thuốc chỉ làm giảm nhẹ một phần đau đớn. Trong những trường hợp tuyệt vọng, họ cố gắng làm giảm trạng thái kích động thần kinh bằng cách tiêm rượu cồn hoặc đơn giản bằng cách gián đoạn các cơn đau. Cả hai cách trên đều phải can thiệp phẫu thuật khó khăn và không có kết quả chắc chắn. Kargesmeyer đã phải mổ nhiều lần. Cuối cùng, họ đã cắt amidan và giải phẫu xoang của ông trong một cuộc phẫu thuật triệt tận gốc, tại một bệnh viện ở Münster, từ đó, người ta ngờ rằng chứng viêm tại vùng đó gây ra đau ở mặt. Phẫu thuật đã không có tác dụng giảm chứng đau thần kinh. Một cách tự nhiên, người ta có thể chấp nhận việc chứng viêm trên có thể là nguồn gốc của bệnh viêm dây thần kinh. Nhưng sau khi phẫu thuật, đau đớn lại “quay về”, với dây thần kinh mặt, tương tự như đau đớn khủng khiếp ở chỗ chân tay bị cắt và đến mức cảm thấy đau đớn chạy xuyên suốt cánh tay hoặc ai vừa mới cắt chân mình. Ông Gröning đã điều trị cho Kargesmeyer. Ông yêu cầu Kargesmeyer lấy hai tay giữ chặt đầu mình.

Sau đó, Kargesmeyer cảm thấy như có một dòng điện nóng chảy trong mặt. Đau đớn tiếp tục trong vài ngày, nhưng sau đó biến mất dần theo từng ngày. Bốn tuần sau Kargesmeyer đã hoàn toàn hết đau.

Ở đây cũng vậy, một khả năng kỳ lạ dẫn đến thành công trong việc làm cho máu lưu thông. Có lẽ có những nhân tố ảnh hưởng khác. Nhưng vào thời điểm này, chúng không quan trọng với chúng tôi. Cho đến thời điểm đó, chỉ một số ít trường hợp điều trị chứng đau dây thần kinh sinh ba bằng phương pháp tâm lý trị liệu. Và những trường hợp đó, để thành công, phải mất vài tuần hoặc vài tháng. Ông Gröning đã làm được điều đó trong một thời gian rất ngắn - một thành công cho đến nay vẫn không ai sánh kịp.

Dokumentarfilm

Phim tài liệu:
“Hiện tượng
Bruno Gröning”

Ngày chiếu ở nhiều thành phố trên toàn cầu

Grete Häusler-Verlag

Nhà xuất bản Grete Häusler: Tuyển tập lớn những cuốn sách, tạp chí, CD, DVD và lịch

fwd

Các nhà khoa học lên tiếng: Những khía cạnh thú vị của lời dạy của Bruno Gröning